top of page
Banner edge
DIỄN ĐÀN 3.png
DIỄN ĐÀN 2.png
DIỄN ĐÀN 1.png

DIỄN ĐÀN

TÂM TÌNH

TRẦN CÔNG LÂN

Phía quốc gia


Các “chuyên gia” chống cộng tại hải ngoại thường loạn ngôn rằng “phải về VN để tìm hiểu CSVN thì mới biết đường chống” để che giấu chuyện du lịch, ăn chơi vì sau nhiều lần tìm hiểu từ Nam chí Bắc, các ngài bị mất trí nhớ (quên) hay đổi chiêu “làm kinh tế để chuyển hóa” và gọi đó là “diễn tiến hòa bình”. Có người gọi là vận động hòa bình ám chỉ Mỹ (Trump) sẽ “đánh” TC, cứu VN tức là “bất chiến tự nhiên thành”. Có người muốn tìm hiểu chính sách ngoại giao, Á Châu của Mỹ để “đẩy” (hay đón gió) cho nhanh vì tuổi cũng đã gần đất xa trời.


Sau 50 năm CSVN đã dở thì “phe ta” còn dở hơn (hay dở hơi) vì các tổ chức chống cộng vẫn không hiểu CSVN là gì. Vẫn còn sống trong thời 1930s-1940s, ôm quá khứ mà quên hiện tại. Sống trên đất tự do, dân chủ gần 50 năm vẫn không học được dân chủ là gì. Nếu không học kinh nghiệm học lịch sử thì làm sao xây dựng tương lai?


Trong khi các nhân sự đấu tranh cho nhân quyền, lương tâm trong nước nếu không bị tù, cô lập thì cũng bị đẩy ra nước ngoài. Đấu tranh cho nhân quyền trong nước thì may ra có tác dụng nhưng tại hải ngoại thì chỉ nương nhờ sự yểm trợ của quốc tế.  Các tổ chức đấu tranh nhân quyền cho VN tại hải ngoại tiếp tục vận động quốc tế nhưng nếu không có kế hoạch toàn diện thì sẽ đi về đâu.


Các đảng phái quốc gia không có lý thuyết chỉ đạo. Người thì ngày càng hiếm hoi. Khi tài lực, nhân lực đã không có bao nhiêu mà vẫn không chịu giải tán hay kết hợp chỉ vì quá khứ, tự ái, tự kiêu quá lớn. Con đường cũ bế tắc. Con đường mới không thấy vì có học hỏi, nghiên cứu đâu mà thấy. Hoặc giả có thấy có dám theo không? Hay sợ mất “dĩ vãng vàng son”?


Con đường mới


Nếu nói là chính nghĩa thì chẳng có gì là mới. Nhưng bạn giải thích “chính nghĩa” như thế nào? (sau 50 năm sống tự do dân chủ tại Mỹ). Không có cùng quan điểm về chính nghĩa thì dễ hiểu lầm (vì CSVN cũng xưng là có chính nghĩa) hay nói nhảm, lật lọng, giả mù sa mưa...


Để hậu thuẫn cho căn bản Nghĩa phải có căn bản Học. Học cái gì? Học lý luận rốt ráo (triết học). Học sự chính xác, hệ thống (khoa học). Học từ quá khứ con người, thiên nhiên (lịch sử).

Nhưng khi loài người phát triển theo những nền văn hóa khác nhau (ngôn ngữ, chủng tộc, tôn giáo) tạo nên những quan niệm sống khác nhau mà muốn tìm hiểu nhau để sống chung hòa bình thì phải thỏa thuận cách trao đổi ý kiến, tranh luận, lý luận qua phương thức thống nhất (căn bản luận).


Khi các dân tộc phát triển theo địa lý vùng thì lịch sử mỗi quốc gia khác nhau nhưng lịch sử của nhân loại là một. Nếu không hòa giải sự khác biệt đó thì sẽ không có hòa bình thế giới cho dù bạn định nghĩa nhân quyền, nhân bản như thế nào đi chăng nữa.


Mỗi con người sinh ra là một bản thể riêng biệt, độc lập với trí óc để suy nghĩ và tay chân để hoạt động. Nhưng không vì thế mà mọi người giống nhau. Thân thể có mập, ốm, cao, thấp. Trí óc có khôn, ngu, lanh, chậm. Và định mệnh, hoàn cảnh tạo nên sự khác biệt.


Do đó con người phải học để biết thân và phận trong gia đình, xã hội. Biết tốt xấu, thiện, ác, chân giả.... Đó là sự khác biệt giữa người Quốc gia và Cộng sản. Vậy những người trong nước không hoàn toàn là Cộng sản và trong CĐVN hải ngoại không phải hoàn toàn là người quốc gia yêu nước thương dân.


Đừng chụp mũ cho người bất đồng ý kiến với bạn là cộng sản khi người cùng hàng ngũ với bạn chỉ là kẻ nói láo.


Con đường mới không thể nào là sự ngồi chờ quốc tế (hay bất cứ cường quốc) làm cỗ sẵn cho chúng ta hưởng trong khi các tổ chức, nhân vật đấu tranh chẳng có gì trong đầu. Không vốn, không tư tưởng, bạn chờ gì khi CSVN sụp đổ? Bài học các nước độc tài Phi Châu, Trung Đông khi sụp đổ còn rối loạn, tệ hại hơn trước. Bài học Miến Điện, Cam Bốt cho chúng ta kinh nghiệm gì?


Con đường mới sẽ chẳng có gì mới vì đó chỉ là sự nói thẳng, nói thật. Nếu không có sự công bằng trong chính bản thân bạn thì bạn đi tìm công lý ngoài xã hội làm gì?


Nếu bạn không đấu tranh tư tưởng để xây dựng bản thân thì bạn đi kêu gọi người khác tham dự đấu tranh cho xã hội là phi lý.


Nếu bạn không có sáng kiến, hy sinh, chịu đựng thì bạn sẽ lãnh đạo ai? Bạn đi tìm lãnh đạo nhưng có biết điều kiện của lãnh đạo là gì? Bạn đi tìm đồng hành nhưng có khả năng nhận diện ai là kẻ đồng hành? Bạn lên mạng xã hội để ghi nhận tin tức nhưng bạn có khả năng nhận định, phân tích các dữ kiện thu thập?


Con đường mới cũng đòi hỏi bổn phận và trách nhiệm. Bổn phận của công dân Việt là đấu tranh bảo vệ đất nước và dân tộc. Không tham dự thì thôi mà một khi tham dự thì phải có trách nhiệm. Đó là sự tự giác, tự kỷ không ai ép buộc ngay cả cha mẹ và không ai trả tiền hay hứa hẹn ghi danh bạn vào lịch sử mạng điện tử (Facebook).


Bài học của sư Minh Tuệ là gì? Là không sợ (vô úy) nên CSVN phải sợ.


Sự sợ hãi còn đâu đây nên các tổ chức đấu tranh hải ngoại vẫn không nói thẳng, nói thật với quần chúng về sự bế tắc đấu tranh.



Kết


Thách thức của chúng ta là sẽ có bao nhiêu người sẽ “can đảm” gặp nhau để nói về con đường mới sau 50 năm thống nhất bởi CSVN. Chúng ta có rất nhiều trang mạng viết về VN, gọi là chống CSVN nhưng chỉ là giúp vui cho qua cơn mê vì CSVN vẫn sống và tham nhũng.


Vạch trần cái xấu của CSVN không làm CSVN sụp đổ. Dân Việt sẽ tự hỏi nếu chống cộng sản thì VN sẽ đi về đâu? Các tổ chức đấu tranh trong và ngoài nước có câu trả lời không? Lý luận nào có thể thuyết phục toàn dân tham dự cuộc đấu tranh cho VN tương lai?


Có những cá nhân, tổ chức cố gắng đi tìm một hiến pháp (mô hình cơ cấu chính quyền) mới cho VN. Nhưng hiến pháp cho VN không thể nào là sao chép, sửa đổi vá víu từ sự cóp nhặt các hiến pháp nước ngoài.


Trong hoàn cảnh ngăn cách thông tin giữa trong và ngoài nước thì khi nào sẽ thực hiện? Các bạn có biết tiền nhân chúng ta đã vạch ra một mô hình cho VN 2000s. Đó là con đường mới?


Có thể nào chúng ta chờ 50 năm nữa ?

Hy vọng gì ở “cường quốc siêu cộng sản” ?


Nếu cộng sản gian ác thì “siêu cộng sản” có thể nào là tốt cho con người?


Tỉnh dậy đi bạn.



Trần Công Lân

Tháng 1 năm 2025 (Việt lịch 4904)


bottom of page