THƠ
VĂN THƠ NHẠC
TỐNG PHƯỚC KIÊN K1
1
Ơi Huế ơi, ta đêm ngày nhớ Huế
Nhớ xóm làng thuở bé lũy tre xanh
Nhớ con đường rợp bóng ánh trăng thanh
Vẳng tiếng tiêu giữa canh trường xa vắng
Nắng hồng lên dòng Hương Giang sóng lặng
Chuyến đò ngang tà áo trắng sang trường
Mái tóc thề nghiêng vành nón dễ thương
Vào lớp học dệt tơ vương ước mộng
Chiều cuối tuần qua Trường Tiền gió lộng
Vào nội thành dừng trước cổng nhà ai
Chỉ nhìn thôi để thao thức canh dài
Nằm mơ mộng mái tóc cài hoa tím
Nhớ những đêm nghe tiếng hò ngọt lịm
Khúc Nam Bình chứa đựng mối tình thơ
Tiếng mái chèo rung nhẹ phiếm cung tơ
Ru lữ khách giữa đôi bờ dung dị
2
Thuyền trôi êm bên hàng tre thôn Vỹ
Ngắm trăng lên nghe thủ thỉ bên lòng
Ước mai kia hòa cung điệu trăm năm
Trong vườn xuân với trăm hoa đua nở
Nhớ những buổi trưa hè trời rộng mở
Nhặt phượng hồng ép vào vở trao nhau
Năm học rồi cũng từng bước qua mau
Trang nhật ký tỏ bày niềm tâm sự
Có những lúc lên vờn mây đỉnh Ngự
Ngắm chiều rơi trên dòng nước Hương Giang
Đẹp long lanh như dải lụa mịn màng
Êm ả giữa đất Thần Kinh tuyệt mỹ
Rồi một ngày chiến tranh về thiêu hủy
Những cung vua đền miếu thảy tan tành
Huế đau thương khóc hận thấu trời xanh
Bởi vận nước ta đành xa xứ Huế.