THƠ
VĂN THƠ NHẠC
ĐỒNG DI ĐỖ HÀ
Gởi người xa quê: Vọng - Tuyền
1. Ở Sài Gòn nghe Huế lụt
Nước dâng mưa táp
Bên ni bên nớ mất dòng Hương Giang
Nước tràn Ðông Ba – nước vô Ðại Nội
Nước leo nóc nhà – nước bò lên mái
Răng mà khổ rứa cả trời Huế tôi
2. Ở Sài Gòn nghe Huế lụt
Bản tin đau đớn lạnh lùng
Cơn đại hồng thủy lớn nhất một trăm năm
Hơn bốn trăm đồng bào mất xác
Hàng chục vạn ngôi nhà nước lũ cuốn trôi
Em có bàng hoàng sau bao năm xa Huế
Như anh đã xa Huế
Máu chảy ruột mềm lận trái tim côi
3. Ở Sài Gòn nghe Huế lụt
Nhớ những mùa đông xưa
Nước tràn Ðập Ðá
Bao lần lội nước tìm em
Quấn áo – xăn quần tay run ôm cặp
Em dầm mưa nôn nóng đợi đò về
Nhìn nhau trong mưa
Liếc nhau trong mưa
Âm thầm thương môi tím
Chưa bao giờ hai ta làm chứng nhân
Huế lụt tang thương não nùng đứt ruột
4. Ở Sài Gòn nghe Huế lụt
Huế răng chừ ôi Huế của tôi
Xa vạn nẻo thương về quê hương cũ
Hết khoan đến hụi
Hết hụi đến khoan
Hò nện đất tiễn đưa người xấu số
Thả đèn hoa bến Thương Bạc gọi hồn
Tha thứ hí cho đứa con lưu lạc
Lặng lẽ mơ về … mắt lệ rưng rưng