





THƠ
VĂN THƠ NHẠC
MẠC PHI HOÀNG
GÓP TAY THẮP LỬA, ĐỐT TIÊU BẠO QUYỀN
Ai nỡ ngục tù một cánh hoa?
Đoá hoa hương sắc của quê nhà
Hoa yêu đất nước, yêu dân tộc
Chỉ giận Tàu tham, ghét Cộng tà.
Vô ích mà thôi chúa ngục ơi!
Làm sao nhốt được đóa hoa trời
Bởi hoa vẫn toả hương thơm ngát
Ngây ngất say mê hàng triệu người.
Ai nỡ ngục tù một ước mơ?
Ước mơ khôi phục lại cơ đồ
Tự do, dân chủ, và nhân bản
Không đảng bạo quyền của cộng nô.
Vô ích mà thôi chúa ngục ơi!
Làm sao nhốt được giấc mơ đời
Bởi mơ vẫn vượt ngoài cương toả
Vỗ cánh bay lên khắp đất trời.
Ai nỡ ngục tù một trái tim?
Trái tim thao thức khóc từng đêm
Thương nhà xót nước cơn tai ách
Giã từ sách vở, đứng vùng lên.
Vô ích mà thôi chúa ngục ơi!
Làm sao nhốt được trái tim người
Khi tim đã đập cùng chung nhịp
Với triệu dân lành nước Việt tôi.
Mạc Phi Hoàng
THE INCARCERATED FLOWER
Who’s tried to put a flower in prison?
Our homeland’s beauty fresh and fragrant
She loves her poor people and country
And hates the Communist enemies.
In vain only, oh tyrant-gaoler!
How can you imprison a flower
For It has spread its perfumed odor
And enchanted millions of souls.
Who’s tried to incarcerate a dream
Of recovering a lost country
For freedom, democracy, humanity,
And without the Communist brutalities
In vain only, oh tyrant-gaoler!
How can you lock an aspiration
It has broken out of the prison
And onto the high sky flapped its wings.
Who’s tried to incarcerate a heart?
That moans and cries every restless night
For its poor homeland in disaster
Leaving school-books and plunging in fight.
In vain only, oh tyrant-gaoler!
How can you shut up a human heart
When it’s been beating the same rhythm
As millions of other Vietnamese.