THƠ
VĂN THƠ NHẠC
MẠC PHI HOÀNG
1
Đoan Trang đứng đó, hiên ngang và thách thức
Trước phiên toà ô nhục đảng đười ươi
Bầy dã nhân đòi xét xử con người
Lấy bạo lực để dập vùi chân lý
Ôi dáng đứng kiêu hùng và ngạo nghễ!
Như ông cha từng chống giữ xâm lăng
Như cháu con đối mặt đảng đê hèn
Đang khiếp sợ và điên cuồng khủng bố
Ôi dáng đứng thanh cao và tuyệt mỹ!
Người Anh Thư Nước Việt ngẩng cao đầu
Nhìn thẳng vào bộ mặt đám rầy sâu
Đang chễm chệ làm bà toà ông án
2
Thật nghịch lý! Cái phiên toà cộng sản
Khi tội đồ phán xét kẻ công tâm
Khi bạo quyền đi buộc tội lương dân
Khi bán nước đọa đày người yêu nước
Người con gái tuổi còn bao mộng ước
Yêu đồng bào, yêu đất nước quê hương
Trước bạo tàn, gian dối đảng vô lương
Quên gian khổ dấn thân vào tranh đấu
Một dáng đứng nghìn sau còn để dấu
Trong sách vàng sử ngọc nước Văn Lang
“Thời cộng nô, người con gái Đoan Trang
Đã dũng cảm đương đầu loài quỉ đỏ .”