THƠ
VĂN THƠ NHẠC
DƯ THỊ DIỄM BUỒN
1
Xuân về hoa đua nở
Mai vàng ối khu vườn
Hoàng hôn nắng le lói
Là đà gió đưa hương
Đêm sao ngời ánh ngọc
Mẹ đảnh lễ cầu an
Sân chùa em hái lộc
Chánh điện mờ khói nhang
Em nhìn qua song cửa
Tết về đêm Ba Mươi
Ôi thẹn thùng mắc cỡ!
Ánh mắt ai sáng ngời!
Thì ra người ấy đến thắp hương
Đi học phương xa, Tết bãi trường
Đưa mẹ sang chùa xin lễ Phật
Và cũng ra vườn hái lộc xuân
Từ đó chúng mình quen biết nhau
Ngày tiễn anh đi ngấn lệ trào!
Hè qua, thu đến giàn thiên lý
Đông ươm mầm, xuân nở xôn xao
Hương xuân bát ngát tỏa quanh nhà
Bởi ngại ngùng nên chẳng dám ra!
Nép bên khung cửa em nhìn trộm
Người đến rồi kia, nơi khóm hoa
Trời xanh mây trắng nắng hồng tươi
Thoáng thấy dáng em, mỉm miệng cười
Chao ôi! Mắc cỡ, buông mành xuống
Em chợt thấy lòng đang chơi vơi!
2
Xuân mang hương sắc trải khắp nơi
Mừng đón người xưa trở lại rồi
Xuân ơi, xuân đến tưng bừng quá!
Xuân đến trong em, xuân tuyệt vời!
Thắm tươi xuân ướp khúc nhạc lòng
Có người em nhỏ hết chờ mong
Pháo hồng tô thắm mùa xuân đó
Từ giả mộng mơ em lấy chồng
Người ấy đưa em đi khắp nơi
Bún, Cà Mau, Chương Thiện, Tháp Mười
Tịnh Biên, Bảy Núi, vùng Châu Đốc…
Người hứa cùng em sống trọn đời...
Rồi An Lộc, Quảng Trị, Kong-Tum
Huế, khe Sanh… chiến thắng vang lừng
Người về hoa cắm trên đầu súng
Mang đến cho em cả trời xuân
Ba Mươi Tháng Tư! Quá đau thương!
Bao kẻ hy sinh khắp chiến trường…
Chưa trọn ước nguyền cho sông núi!
Nay còn chi nữa hởi quê hương!
Tết nầy em đã hai màu tóc!
Người ấy ơn đền nợ núi sông!
Cứ mỗi lần mùa xuân lại đến...
Hình ảnh xuân xưa ngập cõi lòng!
DƯ THỊ DIỄM BUỒN