top of page
Banner edge
LEFT.png

THƠ

VĂN THƠ NHẠC

PHẠM NGỌC SƠN

1

Năm mươi năm, nơi Học Viện Thiên Đường chấm dứt,

Suy tư gì cũng một kiếp phù du.

Nơi ta đến, gặp nhau thành bằng hữu,

Ngày chia tay, ôi! Không đánh mà đau.

Bạn và tôi tuy không cùng máu thịt,

Nhưng vẫn là giòng giống Lạc Hồng.

Nơi xuất xứ là Việt Nam chân đất,

Trải bao đời truyền thống vẫn Anh Em.

Tôi ở, Anh đi viễn xứ xa ngàn,

Cùng đùm bọc, nơi xứ người sinh sống.

Có đắng cay, Ta cùng nhau chia xẻ

Có ngọt bùi, Ta cộng hưởng cùng nhau.

Bạn và Tôi với bao kẻ quen xa,

Cùng tập hợp mỗi năm làm kỷ niệm.

Cũng dịp đó ta cùng nhau ôn lại,

Đoạn đường dài từ Trường Mẹ ta đi.

2

Năm từng năm, xuống giốc lại lên đèo,

Những vui buồn chia xa, âu cũng là kỷ niệm.

Suốt một đời, Ta vẫn giữ trong tim,

Học Viện Khóa 3 không thể nhạt nhòa.

Và bàng bạc trong ta, nhiều luyến tiếc

Nhớ lúc trước hằng năm ta kỷ niệm.

Chuyện vui, buồn, cùng khóa kể nhau nghe,

Tôi, Anh và tất cả bạn bè.

Ghi nhớ mãi hôm nay trong ký ức,

Nếu có dịp gặp nhau, mình tâm sự.

Dẫu không còn ngày Hội Ngộ Đoàn Viên,

Các Bạn ơi, ta hãy nghĩ chung đường.

Cố gắng vươn lên cho Việt Nam Tươi Sáng,

Ta đấu tranh cho đời con, đời cháu,

Làm rạng danh Con Lạc Cháu RồngTiên.


Khóa 3/HọcViện CSQG

(1968-2018)

bottom of page