top of page






THƠ
VĂN THƠ NHẠC
PHƯƠNG TRÚC : NHA K1
1
Trên mười năm vợ hiền đã mất
Tôi chỉ nhớ hoài chẳng phút nào quên
Đôi mắt buồn, mang vẻ đẹp không tên
Vừa quyến rũ cũng thật thà cao quý.
Mắt em đẹp, tôi tập làm thi sĩ
Thơ chẳng hay mà mộng mị hằng đêm
Như áng mây bay, ánh mắt khó tìm
Bởi vì mộng nên đời buông bỏ mất.
Trên mười năm vợ hiền an giấc
Tôi vẫn tìm hoài màu mắt thân yêu
2
Ngày lại, ngày qua, mỗi sáng, mỗi chiều
Tôi tìm mãi có bao giờ được thấy.
Như lá thu bay, nét buồn còn đấy
Đôi mắt dịu dàng che đậy niềm riêng
Trời đã ban cho một trái tim hiền
Và đôi mắt thần tiên đầy nhân ái.
Đường tôi đi dù thành hay bại
Màu mắt vợ hiền theo mãi bên tôi
Dù ra đi, nhưng người ấy vẫn còn
Trong tâm khảm tôi yêu màu mắt ấy.
* Để tưởng nhớ người vợ hiền (hình kèm bên) 10 năm đã mất
bottom of page