





THƠ
VĂN THƠ NHẠC
TỐNG PHƯỚC KIÊN
1
Ta ước mơ trở về Tăng Nhơn Phú
Ngọn đồi xưa hoa mộng thuở xa xăm
Nơi Học Viện sừng sững giữa Trời Nam
Đứng hiên ngang như thành quách uy vũ
Bao chàng trai dưới mái trường ưu tú
Được trui rèn để phục vụ non sông
Bảo quốc an dân, quật ngã cờ hồng
Những chiến công đã đi vào thanh sử
Thật đau buồn nay thay tên đổi chủ
Tháng tư về binh lửa phủ trời quang
Ta rưng rưng ngơ ngẩn lệnh đầu hàng
Khiến thầy bạn mình tan đàn rẽ nghé
Khắp bốn vùng nhuốm đau thương nghìn vẻ
Người vô tù kẻ bôn tẩu phương xa
Tháng ngày trôi đời gió bụi nhạt nhòa
Năm mươi lăm năm trải qua dâu bể
Dân tộc mình đau buồn sao xiết kể
Chuyện thuở xưa hồ dễ mấy ai quên
Họp mặt nhau ngồi kể mãi thâu đêm
Nhắc kỷ niệm đêm di hành bãi tập
Dưới ngàn sao vẳng lời truyền thần tốc
2
Hịch thúc quân Lý Thường Kiệt năm nào
Đuổi xâm lăng giữ nam quốc sơn hà
Tay trong tay dương cao lòng nhiệt huyết
Để ngày mai vào cam go cuộc chiến
Giữ miền nam khỏi nguy biến can qua
Nêu cao trách nhiệm Cảnh Sát Quốc Gia
Vẫn nhớ mãi buổi chan hòa nắng dịu
Vũ Đình Trường uy nghi nơi Học Viện
Chúng mình qùy tuyên thề nguyện vang vang
Thề noi gương tiên tổ giữ giang san
Bước dọc ngang chí tang bồng hồ thỉ
Bởi vận nước đời trai không phỉ chí
Giờ ngồi đây nghĩ đến chuyện xoay vần
Mơ một ngày trời nổi cuộc phong vân
Ta sẽ về nơi đồi Tăng Nhơn Phú
Kéo cờ vàng hát quốc ca năm cũ
Chiêu anh linh bao tử sĩ anh hùng
Hồn phảng phất theo hương khói mông lung
Về đây hòa niềm vui cùng dân Việt
Ca hân hoan bài tự do bất diệt