





THƠ
VĂN THƠ NHẠC
TOÀN NHƯ
1
Ngôi trường ấy trên đồi Tăng Nhơn Phú
Dáng uy nghi sừng sững chẳng sao quên
Đã bao lần rộn rã bước chân quen
Ngày tháng cũ miệt mài bao nhiệt huyết
Trên đồi nắng những mồ hôi mải miết
Ướt những tuần huấn nhục tuổi thanh xuân
Giữa mênh mang cát bụi bước hành quân
Đang tập tễnh vào con đường cảnh nghiệp
Người trai trẻ với ước mơ nghĩa hiệp
Diệt bạo thù và bảo quốc an dân
Xếp bút nghiên theo tiếng gọi non sông
Bao thử thách đang đợi chờ phía trước
Những bài học giảng đường ôn lý thuyết
Đêm di hành, ngày bãi tập gian nan
Đoạn đường chiến binh rèn chí bền gan
Người hiệp sĩ xả thân vì tổ quốc
2
Rồi năm tháng nổi trôi theo vận nước
Chí làm trai chưa thỏa mộng tang bồng
Những cánh chim tan tác giữa trời không
Ôm mối hận người đồng minh bội phản
Súng chưa gãy mà nỡ nào đành đoạn
Phải giã từ sao cay đắng mặn môi
Tháng tư đen lịch sử lật trang rồi
Những bài học từ trường xưa đành lỡ
Rồi từ đó tạm dung nơi tứ xứ
Ngôi trường xưa trong ký ức chưa phai
Dấu thời gian tuổi chồng chất trên vai
Mãi nung nấu mơ một ngày quang phục.