THƠ
VĂN THƠ NHẠC
NGUYỄN VẠN THẮNG
1
Nhà gian, vách đất ngủ bon chen
Cả lũ nằm co chẳng chiếu mền
Muỗi, rệp thi đua nhau kéo tới
Cộng nô canh thức gác ngày đêm
Niềm đau hòa lẫn lời than trách
Buồn khổ chung nhau nỗi hận phiền
Gặp lúc không may thân ngả bệnh
Rét rừng, đói khát chỉ nằm rên
Người tù cải tạo chỉ còn xương
Rách rưới lang thang cảnh chán chường
Mở miệng chúng cho loài phản động
Lặng im nuốt lệ máu trào tuôn
Ngày trước oai phong thân lẫm liệt
Giờ thì Nước mất cảnh tang thương
Mấy ai thấu hiểu thân tù tội
Cộng đến nhà tan cảnh đoạn trường
2
Cải tạo giả hình lũ chó săn
Danh từ hoa mỹ lũ vô thần
Cùng là dân Việt, sao đành đoạn
Cùng giống Tiên Rồng, nỡ hại dân
Bây cướp miền Nam máu ngập tràn
Để đời nguyền rủa bọn hôi tanh
Dân tình đói khổ bao tang tóc
Ngàn kiếp không quên lũ bạo tàn
Nước Việt kiên cường, bao hiển hách
Dân hùng, trí dũng dựng nhà Nam
Chúng bây cả lũ phường ăn hại
Phá hại cơ đồ, cướp của dân ...
Lịch sử sau này sẽ khắc ghi
Bọn người rừng rú có ra chi
Chúng bây rồi sẽ ra tro hết
Dân Việt vùng lên chắng sợ gì
Nguyễn Vạn Thắng