top of page
Banner edge
LEFT.png

THƠ

VĂN THƠ NHẠC

PHIẾN NGUYỄN K1

1

Trời vào hạ nhớ Sài Gòn chi lạ
Nhớ phượng hồng rộn rã ve ngân
Lá me bay hoàng hôn rơi chầm chậm
Con đường chiều tấp nập những bước chân

Vai kề vai tóc mây xòa vừng trán
Má tươi hồng nón lá che vành môi
Sắc lụa là chập chờn bao tà áo
Bước ngập ngừng mắt biếc khúc khích cười

Gót đài trang dấu giày nghiêng bóng nhỏ
Sài gòn thứ bảy hoa phủ đường yêu
Lời nỉ non trời trong xanh kỳ diệu
Tiếng thì thầm phong gấm đẹp mỹ miều

2

Đại lộ tưng bừng hương tình say đắm
Ghế đá công viên sở thú, Tao đàn
Lê Lợi, Bạch Đằng, Tự Do, Nguyễn Huệ
Những con đường vô địch ngốn thời gian

Cứ như thế rong chơi cùng ngày thán
Ánh sáng Đô thành huyền hoặc lung linh
Em cho ta cả một thời hoa mộng
Sài Gòn hòn ngọc, một thuở thần tiên

Phường tím nở chạnh lòng hoa phượng đỏ
Phố xá tưng bừng muôn vẽ hồng tươi
Mất em rồi, Sài Gòn nay xa quá
Thương nhớ vô vàn, ôi thương nhớ ơi

bottom of page