THƠ
VĂN THƠ NHẠC
NGUYỄN VẠN THẮNG
1
Tôi ra đi, vẫn chưa lần trở lại
Saigon ơi! Niềm thương nhớ khôn nguôi
Thuở bên em còn ghi dấu nụ cười
Tuổi hồn nhiên, tóc demi ngày trước
Tôi ra đi, mang theo giòng lệ ướt
Xa quê nhà, xa bè bạn thân yêu
Sầu vấn vương, buồn dâng nhớ thật nhiều
Sao kỷ niệm vẫn hoài theo ta mãi ?
Tôi vẫn mơ, những tháng ngày còn lại
Đi bên người ...từng con phố thân quen
Có khi mưa nặng hạt suốt thâu đêm
Cho tôi nhớ ...tháng năm dài hò hẹn
2
Tôi ra đi, em nhìn tôi e thẹn
Đã cùng ai tìm nhặt cánh phượng rơi
Mái trường xưa chung bước của một thời
Bao kỷ niệm khi tình yêu chợt tắt
Nỗi buồn mãi trong tôi sầu héo hắt
Thử hỏi lòng bao giờ hết thương đau
Saigon ơi! Còn đâu phút ban đầu
Hình bóng đó! Sao hoài ta mong đợi...?
Tôi ra đi ... như thấy mình lạc lối
Bỏ lại nhiều kỷ niệm thuở bên nhau
Con phố yêu, nụ hôn ấm hôm nào
Saigòn mãi ...bao giờ tôi quên được...
Nguyễn Vạn Thắng