top of page
Banner edge
LEFT.png

THƠ

VĂN THƠ NHẠC

K3 NGUYỄN VĂN A

1

Ta trở về đây từ cõi chết.

Đói cơm, khát nước cảnh tù giam.

Cứ nghĩ đời mình đang vĩnh biệt.

Con thơ, vợ trẻ quá xa xăm.


Mùa Đông thiếu áo nằm co quắp,

Mơ màng sao thấy dáng Mẹ Hiền,

Lần cuối thăm nuôi từ Bến Giá,

Nhìn con tiều tụy Má đau thêm.


Sáng mai thức dậy mà "ngao ngán",

Mấy lát mì khô nhai mẻ răng.

Tập họp lên đồi trồng khoai sắn.

Gió mùa Đông Bắc rét căm căm.

2

Rồi cũng qua đi ngày gian khổ.

Ta về tơi tả phận "lưu đày".

Trên chính quê hương mình thương nhớ.

Ngơ ngác bên đời đang "đổi thay".


9 năm làm kiếp người "hạng bét",

vất vả trăm bề lo cái ăn.

May mắn lên đường "xa cõi chết".

Nhớ hoài, nhớ mãi đến ngàn năm.


<Viết cho Tháng Tư Đen>


bottom of page