





THƠ
VĂN THƠ NHẠC
PHƯƠNG TRÚC - NHA
1
Anh là công an xâm lăng từ miền Bắc
Tôi là cảnh sát bảo vệ ở miền Nam
Anh mang sao, đảng gọi quân hàm
Tôi mang cấp bậc để diệt trừ tội ác
Anh hận thù tôi vì nghe lời đảng bác
Tôi chỉ làm theo lý tưởng quốc gia
Tôi với anh cùng một màu da
Cùng dòng máu của Rồng Tiên Lạc Việt
Tôi với anh sao tánh tình khác biệt
Anh mang hận thù muốn chém giết chúng tôi
Anh bắt được tôi, chắc đời tôi vĩnh biệt cả hết rồi
Tôi bắt được anh, có chính sách Chiêu Hồi dung thứ
Không trả thù hay nhục hình mắng chửi
Trọng nhân quyền phẩm cách của riêng anh
Dang vòng tay mở rộng chữ ân tình
Cùng dòng máu Việt tôi tận tình giúp đỡ
Anh giết được tôi, lòng anh hớn hở
Anh chết vì tôi, tôi thấy bỡ ngỡ đớn đau
Máu anh tuôn ra, giọt lệ tôi ứa trào
Máu tôi chảy, anh hả hê sung sướng
Anh là anh, tôi là tôi, chúng ta hai chí hướng
Anh đi gieo hận thù, tôi đi ươm hạt giống tình thương
2
Nếu chẳng may gặp nhau trên bãi chiến trường
Súng anh nổ, đạn bay vì thù hận
Súng tôi nổ chỉ vì làm bổn phận
Không hận thù, không giận dữ như anh
Đạn tôi đi để bảo vệ dân lành
Vì dân chủ, tự do và hạnh phúc
Nếu chẳng may vô tình anh ngã gục
Một cành hoa trước mộ tiễn đưa anh
Nếu khốn thay tôi phải hy sanh
Xác tôi sẽ bị anh phanh thây ra từng mảnh
Xét cho kỹ tôi lấy làm kiêu hãnh
Tôi chẳng thù anh mà anh mãi hận tôi
Vượt Trường Sơn anh oán hận cả đất trời
Muốn giết sạch chúng tôi anh cho là “Mỹ Ngụy”
Đảng và bác dạy anh thật kỹ
“Thà giết lầm chớ có thả lầm”
Bọn “Mỹ Ngụy” mà biết chống giặc ngoại xâm
Đánh Trung cộng để bảo toàn cương thổ
Bọn “Mỹ Ngụy” giờ nầy không thấy hổ
Chỉ hổ cho anh là một lũ “Ngụy Trung”
Nói với anh nói mãi khôn cùng
Xin tái bút hãy làm người hùng thức tỉnh.
(San Jose, 17/3/2016)