top of page
Banner edge
LEFT.png

THƠ

VĂN THƠ NHẠC

LÊ PHƯƠNG LAN

1

Trong ta lửa hạ vẫn chưa tàn,

Thu trời, thu đời đã vội sang.

Nhìn anh đã tiêu hao thần sắc,

Mới hay còn ít quỹ thời gian.


Còn ít thời gian có sao đâu?

Đã sống bên nhau đến bạc đầu.

Đừng đếm thời gian dài hay ngắn,

Hãy tính những gì làm cho nhau.


Chấp nhận khác biệt qua cảm thông

Chậm giận để tìm sự khoan dung.

Thay cho những bất hòa, trái ý.

Quà tặng là lời nói ấm lòng.

2

Thu đời đã đến rồi đó anh.

Bên đàn con ngoan, lũ cháu xinh,

Cùng dâng lời tạ ơn Thiên Chúa

Ban cho tuổi hoàng hôn an lành.


Đã dìu nhau qua suối ưu phiền,

Đã cùng nhau vượt nỗi truân chuyên,

Bàn tay sứt mẻ xây hạnh phúc,

Giờ thì sống chậm hưởng an nhiên


Mọi sự đều có buổi, có thời

Mình đang đến đích điểm cuộc đời.

Thận trọng từng bước đi thanh thoát.

Thu liễm, đông tàng (*) sẽ đến thôi!


Lê Phương Lan

Cảm tác sau một ngày nhìn anh nằm trong chiếc giường tại bệnh viện.

(*) Ngạn ngữ: ”Xuân sinh, hạ trưởng, thu liễm, đông tàng”

bottom of page