





THƠ
VĂN THƠ NHẠC
TỐNG PHƯỚC KIÊN
(Tạ thế ngày 02 tháng Bảy 2022
Hưởng thọ 85 tuổi)
1
Anh Song ơi ...
Thế là anh bỏ cuộc chơi
Bỏ miền tục lụy tìm nơi thanh nhàn
Lìa xa con cháu họ hàng
Nương theo nẻo phúc Thiên Đàng gấm hoa.
Anh nhẹ nhàng bước vào ga cuối
Lên chuyến tàu về với quê hương
Hồng trần chẳng chút vấn vương
Mặc cho bạn hữu nhớ thương chân tình.
Anh có nhớ chúng mình thuở trước ?
Đã một thời giúp nước an dân
Khó khăn vất vả vô ngần
Vào sanh ra tử bao lần hiểm nguy.
Năm bảy lăm đau buồn vì mất nước
Chịu lao lung phải xuống ruộng lên bờ
Bị lưu đày nơi núi thẳm hoang sơ
Ngày hai bữa sắn khoai chưa đầy chén
Nhớ vợ thương con gởi lòng theo cánh én
Đói rách thân tù đêm đến sầu vương
Ngoài rào sắt mờ mịt tựa hơi sương
Chẳng ai biết ngày mai còn hay mất.
2
Hàng ngày cuốc đất cấy trồng
Thân tàn ma dại chất chồng khổ đau
Anh em vẫn mãi bên nhau
Hiệp thông cầu nguyện canh thâu chẳng sờn
Chúa ơi xin Chúa ban ơn
Cho con qua khỏi những cơn bẽ bàng
Chúa xưa chịu nạn hàm oan
Nay con đền tội gian nan đêm ngày.
Ra tù cao chạy xa bay
Rồi mình gặp lại nắm tay vui cười
Giờ anh giã biệt cõi đời
Chúc anh nhẹ gót về trời nghe anh
Về bên Chúa Cả nhân lành
Hưởng niềm vinh phúc bên danh thánh Ngài.
Tháng Bảy 2022