THƠ
VĂN THƠ NHẠC
(Bài do CH PHAN THANH HÒA ST và chuyển)
Nhất Tuấn tên thật là Phạm Hậu, sinh trưởng tại
Nam Định, quê ngoại và quê nội ở Ninh Bình, di cư
vào Nam năm 1954.
Ông gia nhập trường Võ bị quốc gia Đà Lạt năm 1955,
khoá XII.
Rồi từ 1966, ông từng làm Quản đốc Đài phát thanh,
Giám đốc Nha nghiên cứu kế hoạch Bộ thông tin, Giám
đốc Nha vô tuyến truyền thanh và Tổng giám đốc Việt
Nam Thông tấn xã, v.v…
Sau ông định cư ở Seattle, Hoa Kỳ. Ông được biết đến
nhiều qua những tập thơ “Truyện chúng mình” (xuất
bản trong khoảng từ 1959-1964) và những tập truyện
“Đời lính” (1965).
Trên 50 bài thơ trong “Truyện chúng mình” đã được
phổ nhạc bởi nhiều nhạc sĩ trong khoảng từ 1959-2008.
Ông mất vào khuya Thứ Bảy, ngày 31 tháng 7 năm 2021,
tại thành phố Bothell, Washington. Hưởng thọ 86 tuổi.
Bài thơ Tiễn Một Người của ông tuy nói về sự ra đi của
một người bạn, nhà thơ Thanh Nam, nhưng cũng thật là
gần gũi với chúng ta khi phải tiễn đưa một người thân yêu
về bên kia thế giới.
Gửi theo Thanh Nam
Hôm nay Trời cũng thương ai khóc
Đất khách… ta say tiễn một người
Nước mất, nhà tan… đời tủi nhục
Lò thiêu, huyệt lạnh… thế là thôi!!
Đinh Hùng đang đợi miền tiên cảnh
Kìa… Vũ Hoàng Chương đón bạn rồi
Tao Đàn… thơ lộng tầng mây ấy
Có nhớ Huy Quang khóc sụt sùi?
Có thương anh em, bè bạn cũ:
Đứa ngày lao động nghiến răng cười,
Đứa đêm khắc khoải nơi tù ngục
Mẹ già, vợ dại… con thơ… ôi!!
Nợ trần trả sớm người đi sớm
Phủi tay, thanh thản như mây trôi
Đêm xưa lệ nhỏ trên ly rượu
Khóc hận cười đau tiếng bạc đời
Bẻ kiếm bên trời… tàn sự nghiệp
Đối ẩm nhìn nhau… mình nghẹn lời
Bây giờ kẻ ở, người đi biệt
Như thuyền đuổi sóng vút ra khơi
Như chim quyên trắng… bay mê mải…
Theo ánh sao băng lóe cuối trời!
Mình ta lạc giữa cơn trường mộng
Rượu rót tràn ly thiếu bạn mời
Nhác quanh rặt những trò vân cẩu
Nâng chén trên tay uống ngậm ngùi
Bài thơ lần chót, cho tri kỷ
Gửi gió bay theo tám hướng trời
Mười năm thương nước khô dòng lệ
Trời Đất thay ta khóc một người
Xứ lưu đầy, một đêm mưa tháng 6/85