THƠ
VĂN THƠ NHẠC
THUC TRAN
1
- Mày trả lại tao những gì mày giải phóng
Rồi chúng mình, sẽ nói chuyện anh em
Trả lại tao, những năm tháng êm đềm...
Tao đã hưởng, trước ngày mày có mặt
-Trả lại tên, mày một lần cướp mất
Nơi tao sinh ra, tên gọi Sài Gòn,
Cái tên tao thuộc lòng, từ thuở bé con,
Không phải cái tên, dài thòng khó đọc.
- Mày trả tự do, về cho dân tộc
Tự do thờ phượng, tự do yêu thương
Mày trả giáo dân, về với giáo đường
Trả phật tử, về với chùa với tự
- Trả quyền tự do, bán bầu ứng cử
Để dân tao, được kén chọn hiền tài
Trả lại tao, quyền tự quyết tương lai
Quyền hạnh phúc ... tao cho con cho cháu
- Trả trường học, về cho thầy cô giáo
Trả em thơ, về với tuổi hồn nhiên
Trả ánh mắt vui ... trả nụ cười hiền
Về với trẻ ... suốt ba miền đất nước
2
- Trả ngây thơ, về lại miền sơn cước
Trả bao dung, trở lại với đồng bằng
Trả biển, trả đầm, về với ngư dân
Trả nông dân ... ruộng đồng mày cưỡng chế
- Trả tam quyền, về lại cho thể chế
Trả quan tòa, quyền xét xử công minh
Trả luật sư, quyền biện hộ chủ mình
Trả toà án, quyền đứng riêng độc lập
- Trả học sinh, quyền tự do học tập
Không Mao thờ, Các Mác với Lê Nin
Không đảng quang vinh, vô sản, vô tình,
Trả chúng nó, quyền tự do đọc sách.
- Trả người cầm bút, tự do viết lách
Trả mọi người, quyền cất những lời ca
Trả nhạc vàng, về các nẻo đường xa
Để mọi lúc, mọi nhà cùng vui hát ...
- Trả hết cho tao ... những gì tao đã mất
Còn tao ... sẽ trả mày, một thứ đỉnh cao
Sẽ trả mày, cái chủ nghĩa tào lao
Mày dùng nó, đưa dân vào khổ ải
*** Trả hết cho nhau... rồi mình Hòa Giải ***