THƠ
VĂN THƠ NHẠC
THANH HOÀNG - LỆ KHANH
Cầu Tràng Tiền sáu vài, mười hai nhịp,
Em qua không kịp. Tội lắm anh ơi!
(Thơ nhân gian)
BÀI XƯỚNG
Cố đô từ thuở xa xưa
Danh lam thắng cảnh làm vừa lòng ai!
Sáng màu nhũ bạc sáu vài
Xinh xinh cầu ghép mười hai nhịp liền
Nổi danh tên đẹp Tràng Tiền
Nối liền phố thị đôi miền thân thương
Bắc qua dòng nước sông Hương
Bức tranh thủy mạc màn sương lững lờ
Vọng buồn tiếng hát hò lơ
Của cô lái nhỏ nên thơ dịu hiền
E ấp vành nón che nghiêng
Má O Đồng Khánh thơm duyên mặn nồng
Hè về đỏ rực phượng hồng
Tràng Tiền ! Biểu tượng cung lòng mến yêu!
Thanh Hoàng
BÀI HỌA
Thần kinh Huế tự ngày xưa,
Tràng Tiền phương tiện chẳng chừa một ai.
Sơn màu nhũ bạc các vài,
Đủ mười hai nhịp khéo tay ghép liền.
Tên gọi là Cầu Tràng Tiền,
Nối tả, hữu ngạn hai miền mến thương.
Nằm ngang trên dải sông Hương,
Bóng soi ánh nước, du dương lập lờ.
Đêm đêm vang tiếng hò lơ,
Của cô gái Huế ngây thơ ngoan hiền.
Sớm chiều nón lá nghiêng nghiêng,
Nữ sinh Đồng Khánh khoe duyên ấm nồng.
Đẹp sao đôi má ửng hồng,
Mặt ngoài e thẹn, trong lòng đã yêu!
Lệ Khanh