top of page
Banner edge

VĂN

VĂN 2.png
ĐẠI LONG THÀNH ĐẠI TRÙNG

LÝ KÝ HOÀNG

Bạn đọc hẳn còn nhớ vụ bắt 189 lbs heroin của Lưu Tường Cảnh tại New York và tên Đại Long chạy thoát được. (Xem bài Ma Túy và Băng Đảng 14K) Tiếp tục cuộc điều tra, chúng tôi “intercept” 100 lbs heroin của Wei Shue Kang và tờ giấy 20 Thái Baht để làm tín hiệu khi giao hàng. Theo nguồn tin tình báo thì “băng 14-K New York” sẽ nhận lô hàng nầy. Mật báo viên không dám lộ diện vì an ninh cá nhân, vì vậy DEA yêu cầu tôi “thế mạng”.


Theo lời khai của mật báo viên thì địa điểm giao hàng sẽ ở nhà hàng X, New York, ngày...giờ.... Người giao hàng sẽ mặc áo polo đỏ, quần jean, trên bàn có gói thuốc Marlboro đỏ và chiếc hộp quẹt zippo để trên bao thuốc lá. Người nhận hàng sẽ đến xin lửa bằng tiếng Quảng Đông. Sau “thủ tục” nhận diện, 2 bên sẽ hẹn ngày giờ và địa điểm giao hàng. Tôi biết không thể bắt tên Đại Long bằng cách nầy, phải dùng kế điệu hổ ly sơn thì may ra có thể đụng tới hắn. Theo tin tình báo của DEA New York thì tên Đại Long có hỗn danh là “Big Banana”, thằng nầy hành động “xuất quỷ nhập thần”, lúc ẩn, lúc hiện. DEA/FBI New York chưa tìm ra tung tích của hắn. Một DEA Undercover Agent là bạn cùng khóa Basic Agent BA/11 với tôi là Aaron Hatcher đã bị bọn Mafia có liên hệ với 14-K giết chết trong khi làm undercover với bọn Mafia. Để tưởng niệm, DEA New York đặt tên tổng hành dinh là Hatcher Building. Tôi không muốn thêm tên mình lên bảng phong thần nên tôi đã thay đổi kế hoạch.


Trước ngày giao hàng 2 hôm, tôi gởi tin qua máy nhắn pager là “trục trặc kỹ thuật”, “hàng” đã đến Chicago nhưng không thể đến New York được, yêu cầu gọi lại số điện thoại.... để biết địa điểm giao hàng. Chiều hôm đó, một giọng nữ với accent Hong Kong gọi lại và hỏi tôi có thể cho biết hai số sau cùng của tờ giấy bạc “lucky money”. Tôi trả lời không có lucky money, chỉ có 20 đồng Thái Baht. Nàng nói đúng rồi, ông thử đọc xem. Tôi đáp 01. Nàng hỏi nơi tôi đang cư ngụ và hẹn trưa mai sẽ có người đến nhận hàng.


“Kinh nghiệm chiến trường” cho biết phải chuẩn bị sẵn sàng vì bọn nầy có thể gởi thám sát đến “rình” undercover agent bất cứ lúc nào. Tôi để phòng trống và thuê một phòng khác kế bên phòng undercover, có thể ra vào bằng cửa hông. Surveillance team thuê phòng đối diện, có thể quan sát cửa ra vào của phòng undercover. Ngoài ra, chúng tôi còn thuê thêm 2 phòng khác, một gần thang máy và một gần emergency exit. Tất cả mọi người “căng thẳng” chờ đợi. Khoảng 3 giờ sáng, một phụ nữ Á Đông, dáng người nhỏ nhắn đến khách sạn Marriott, nơi tôi bố trí toán theo dõi túc trực 24/24. Nàng dùng điện thoại của khách sạn và gọi lên phòng undercover, hẹn 30 phút sau sẽ trở lại nhận hàng. Tôi lập tức báo động cho surveillance team để họ bám sát. Đồng nghiệp không trở tay kịp, để vuột mất “con mồi”.


30 phút sau, một thanh niên Á Châu vạm vỡ đến lobby gọi điện thoại lên phòng. Tôi hẹn sẽ xuống ngay.


Sau khi toán theo dõi đáp nhận đã sẵn sàng, tôi xuống lobby và gặp tên “cửu vạn”. Tôi hỏi tại sao đến sớm thế hắn đáp vừa mới lái xe đến từ New York. Tôi hỏi hắn xe đậu chỗ nào để tôi đem hàng xuống, hắn ra dấu cho tôi ra parking lot và chỉ vào chiếc Honda Accord. Hắn yêu cầu tôi mang hàng xuống ngay. Tôi nói 100 lbs không phải ít, hắn cần lên phòng kiểm tra hàng rồi giúp tôi mang xuống xe. Mục đích của tôi là thu âm, thu hình của tên nầy khi hắn kiểm tra ma túy và sẽ bắt hắn lúc chất hàng lên xe.

Nhìn sơ qua lô hàng, tên cửu vạn gật đầu chấp nhận. Hắn hối tôi mang hàng ra xe ngay, tôi không đồng ý, yêu cầu hắn thử heroin bằng nước. Hắn nói


- No need (Không cần)


- Yes, you need to test it so that no one can blame me for delivering bad stuff. (Cần chớ. You phải thử để không ai có thể trách tôi giao hàng dõm.)


Miễn cưỡng, hắn rút dao bấm trong túi ra, xoay mũi vào một gói ma túy và lấy ra một ít mẩu heroin. Tôi đưa cho hắn một ly nước đầy, hắn trút bột trắng trên đầu dao vào ly. Bột trắng xoay tròn trên mặt nước và tan ngay, không để lại vết tích. Đúng là hàng thật nên mới “Lạc thủy vô tung” như thế. Hắn cười toe, giơ ngón tay cái lên xong xoay hướng chỉ ra cửa. Tôi nói phải đi xuống lobby mượn xe đẩy để mang hàng ra chỗ đậu xe, hắn nên ngồi chờ trong phòng. Hắn chỉ muốn mang hàng đi cho mau nên hối tôi đi ngay. Vừa bước ra khỏi phòng thì một bạn đồng nghiệp đang giữ “eyeball” bước tới hỏi có thể xông vào bắt được chưa, tôi gật đầu. Bạn đồng nghiệp dùng chìa khoá của tôi mở cửa xông vào, tên cửu vạn không còn trong phòng nữa. Cửa sổ mở toang. Thì ra hắn đã nhìn qua “peep hole”, thấy tôi nói chuyện với “raid team” nên thoát thân bằng cửa sổ. Chúng tôi đã sơ hở không quan sát kỹ trước khi mướn phòng, phía sau cửa sổ có dây thừng của thợ lau cửa kiếng còn treo tòng teng để ngày mai làm tiếp. Thằng cửu vạn vừa biểu diễn một pha Tazan tuyệt vời. Tôi tức tốc cầm súng chạy xuống parking lot và yêu cầu đồng nghiệp án binh bất động. Vài phút sau, thằng cửu vạn từ một lùm cây cà nhắc bước ra, tiến tới chiếc Honda Accord. Tôi thét lên:


- Police, Freeze! On your knee.


Hắn quay lại, nhìn thấy cả chục họng súng đang chĩa vào hắn. Cùng đường, hắn phải quỳ xuống và giơ hai tay lên chịu hàng. Trong xe hắn có một cái hand held radio, tôi bật lên và nghe tiếng Quảng Đông gọi thằng cửu vạn ơi ới. Tôi biết người gọi ở gần đâu đây vì máy “walkie talkie” đồ chơi của Radio Shack có tầm bắt sóng chừng 1 mile mà thôi. Chúng tôi chia nhau đi lục soát tứ phía. Vào lúc 4 giờ sáng thì không ai ngoài tiệm doughnut và cà phê mở cửa. Tôi lái xe rà tới tiệm dunkin doughnut thì thấy một thanh niên Á Đông ngồi một mình, mắt hướng về khách sạn Marriott, túi sau có đầu antena của một handheld radio thò ra. Tôi và một bạn đồng nghiệp tiến tới, chìa thẻ hành sự và yêu cầu hắn xuất trình ID. Hắn móc ví lôi ra bằng lái xe. Tôi thấy tên họ trong bằng lái dài lòng thòng như tên Thái nên hỏi:


- Pèn khôn Thái, chai mấy? (Là người Thái, đúng không?)


- No, no! I amnot Thailand.


- You are under arrest. (Anh đã bị bắt)


- What is the charge? (Tội gì?)


- Conspiring to distribute heroin, a Schedule 1 drug under CSA of 1970. (Âm mưu phân phối ma túy, vi phạm danh sách 1 trong bộ luật liên bang năm 1970)


- I’ll need a lawyer. (Tôi cần Luật Sư)


- No problem (Không thành vấn đề)


Cả hai tên bị bắt đều là hạng cửu vạn, còn thiếu phụ thì vẫn biệt tăm.


Chúng tôi chia nhau đi tìm tất cả các khách sạn gần đó. Tại Ramada Inn cách Marriott hotel 3 cây số, nhân viên khách sạn cho biết trước đó 1 tiếng đồng hồ có một đôi nam nữ người Á Đông, độ 30 tuổi tới hỏi phòng trống và trả tiền mặt cho một đêm. Hai người nầy không mang theo hành lý. Họ đang ở trên phòng.....Tôi hỏi thêm chi tiết về người phụ nữ và quyết định lên gõ cửa.


- Hello, this is room service, I have some towels and water for you. (Hello, đây là nhân viên khách sạn, chúng tôi mang thêm khăn và nước cho quý khách).


- Wait a moment. (Chờ một tí).


Khi nàng mở cửa, đồng nghiệp của tôi nhận ra ngay đó là người phụ nử đã xuất hiện tại lobby khách sạn Marriott trước đó một tiếng đồng hồ. Bạn nói nhỏ bên tai tôi:


- That’s her!


Chúng tôi xô cửa xông vào bắt nàng, chợt thấy tấm màn ra balcony lay động, tôi chĩa súng xông tới thì thấy một thanh niên Á Đông đang bám rào balcony để nhảy xuống đất. Chúng tôi vội vàng đuổi theo, sau một hồi rượt bắt, chúng tôi khống chế được và bắt tất cả 4 người.


Một bạn đồng nghiệp tinh nghịch muốn biết tên Đại Long tại sao lại có hỗn danh là “Big Banana”, bắt hắn kéo quần xuống. Quan sát bằng mắt xong anh ta lắc đầu, đưa ngón út lên và nói “okra”.


Chúng tôi khám phòng và tịch thu được $110,000. Đây là số tiền họ mang theo để trả công cho courier. Chúng tôi cho họ thời hạn 30 ngày để chứng minh số tiền nầy có nguồn từ những hoạt động hợp pháp nhưng họ không chứng minh được. Vì vậy toàn bộ số tiền được nộp vào quỹ “Asset Forfeiture Fund” do Bộ Tư Pháp Hoa Kỳ đảm trách. Tôi xin được 25% để thưởng cho Mật Báo Viên.


Ra Tòa, Luật Sư biện hộ cho các bị can chất vấn tôi:


- Agent Ly, did you bring 100 lbs of heroin from Thailand to the US?


- Yes, I did


- Why are you charging my clients for importation and conspiracy to distribute 100 lbs of heroin in the US?


- I brought in 100 lbs of drug evidence under international and US Laws to further investigate and arrest the people with criminal intentions. As a result of this investigation, your clients met with me and took possession of their drugs.


- Did you have a search warrant for their room?


- No, I did not.


- Then your search is illegal.


- I had probable cause to search their room because she talked to me twice on the phone and she showed up at the lobby of the Marriott hotel to contact me. Surveillance agents recognized her and that was our probable cause.


Tòa tuyên án tên Lueng Wan Ming, aka Big Banana 15 năm tù, 3 người còn lại mỗi người lãnh 10 năm tù. Họ chống án lên Appeal Court. Tòa trên y án và vụ nầy đã trở thành án lệ vì Toà dưới xử đúng luật. Cảnh sát có đủ probable cause để xét phòng. (xin xem vụ US vs Lueng Wan Ming et al của Toà Án Liên Bang Illinois).


Trước khi “bàn giao” tên Đại Long cho DEA Chicago, tôi vỗ vai hỏi hắn:


- You có biết tại sao bị bắt không?


- Không.


- Tại vì cái biệt danh của you nó “bự” quá đi. Nị muốn yên thân thì nên đổi tên thành Địa Long (con trùn) và “Big Banana” thành “Small Okra”, nếu không, khi vào tù, mấy đồng phạm đồng tính mỗi người đòi “kiểm tra” một phát thì nị không có thời giờ đi vệ sinh đâu. Muốn tránh cảnh nầy, nị nên hợp tác với DEA.


Thằng Địa Long đã lỡ trích máu hòa rượu uống thề khi nhập băng 14-K nên nhất định không chịu hợp tác với chính quyền. Vì vậy hắn lãnh án15 năm tù. Ngồi tù được 3 tháng, hắn hốt hoảng gọi DEA và xin được hợp tác.


Nàng “Lý Mạc Sầu “lôi cổ” 007 vào Chùa....


Trong phần giới thiệu, tôi có nhắc đến Mayures Tankhanchonapat, một người Thái gốc Hoa là chủ nhân các mỏ đá quý, cẩm thạch, hồng ngọc trong Tam Giác Vàng. Nàng còn là chủ một công ty buôn bán nữ trang lớn tại Chiang Mai, Thái Lan. Chồng nàng có hỗn danh Big Head (Hua Sea Toh), là cánh tay mặt và là đại diện thương mại của vua ma túy Khun Sa Chang Chi Fu (Trương Cơ Phụ). Tên nầy là một trong những tay “Cao Thủ” trong nghề. Hắn không bao giờ gặp khách mới. Vì vậy tôi phải tìm “ngõ” khác. Ngõ đó là vợ của hắn. Từ nay tôi dùng tên của một nữ nhân vật trong chuyện kiếm hiệp Kim Dung Lý Mạc Sầu để thay thế tên thật dài lòng thòng của nàng. Nàng vừa mới 40, thân hình tuy “có da, có thịt” nhưng vẫn còn “phơi phới”. 10 năm trước, nàng đã từng “xuống núi”, sang New York hành hiệp và bị DEA bắt, lãnh án 5 năm tù lúc tuổi còn “hơ hớ” xuân xanh. Năm nay, nàng sợ “xuân qua” vì ông chồng bận bịu suốt ngày nên quyết định làm chuyến phiêu lưu mới. Cũng xin nói thêm người bạn đồng nghiệp khóa đàn anh của tôi là Paul Seema, vai chánh trong việc bắt nàng đã bị sát hại cùng 3 sĩ quan DEA khác tại Los Angeles. Sát thủ là một tên 14-K. Vì vậy DEA căn dặn tôi phải hết sức cẩn thận. Nàng “coi vậy mà không phải vậy”.


Tôi đang “vò đầu bứt tai” tìm cách xâm nhập vào tổ chức của vợ chồng nàng thì nhận được đề nghị của DEA San Francisco: Đơn vị bạn có một nữ mật báo viên (MBV), từng nằm chung sà lim “bóc lịch” 5 năm với Lý Mạc Sầu, cho biết Vua Ma Túy Trương Cơ Phụ (Khun Sa Chang Chi Fu) hiện có 200 kí lô heroin tại Los Angeles cần bán. Lý Mạc Sầu có thể làm trung gian cho việc mua bán nầy. DEA San Francisco cần một undercover có thể nói tiếng Thái để “thách” “Lý Mạc Sầu” và hai “Trưởng Lão” của Trương Cơ Phụ đang ở Los Angeles đến gặp undercover agent tại San Francisco. DEA Bangkok giao cho tôi mission impossible nầy.


Lý Mạc Sầu gặp tôi lần thứ nhất tại một nhà hàng tầm thường tại Chiang Mai. Sau một hồi dò hỏi, nàng đưa danh thiếp và mời tôi hôm sau đến cửa hàng vàng bạc và đá quý của nàng để bàn chuyện “tay đôi”.


DEA Chiang Mai và cảnh sát Hoàng Gia Thái không nắm vững tình hình bên trong cửa hàng vàng bạc và đá quý nên đề nghị tôi mang súng phòng thân. Chồng nàng có thể cho đệ tử phục kích và bắt cóc tôi tại nơi nầy. Cảnh sát Thái sẽ xông vào tiếp cứu nếu tôi bấm mật mã *** trên máy nhắn tin. Lúc đó chưa có điện thoại cầm tay.


Bước vào tiệm vàng, tôi nói với các cô bán hàng là tôi cần gặp bà chủ, họ cười khúc khích, bấm máy intercom báo cho chủ biết có khách. Nàng mời tôi lên lầu. Vừa bước vào chưa kịp chào hỏi, nàng chỉ vào mặt tôi và nói:


- Khun pèn tầm ruạt sả kồn, chai mấy? (Ông là Cảnh Sát Quốc Tế, đúng không?)


Tôi thầm nghĩ, có lẽ máy dò kim khí tại tiệm vàng đã phát hiện khẩu snub nose 38 tôi đang mang dưới bắp chân. Cố lấy bình tĩnh, tôi nói:


- Khun mấy tóng pốp cập pỏm thá mấy chứa chài. (Bà không cần gặp tôi nếu không tin tôi).


Nói xong tôi quay lưng bước ra. Nàng quát:


- Yụt (Đứng lại)


Nàng vẫy tay ra dấu cho tôi bước lại gần bàn làm việc và chỉ lên màn hình của security camera. Một thanh niên Thái đang đứng nhìn dáo dác bên hông tiệm vàng. Tôi thầm nghĩ chàng cảnh sát chìm nầy làm “hư bột hư đường” mất rồi. Chợt hắn dừng lại sát tường, lôi “banana” ra và thoải mái xả “bầu tâm sự”. Nàng cười hô hố, xin lỗi đã hiểu lầm sự việc.


Nàng tự tin lôi trong hộc tủ hai gói bột màu xám nhạt như đất sét đập vụn và hỏi tôi có cần món nầy hay không. Nhìn sơ, tôi biết đó là heroin số 3, tức là loại không tan trong nước, dùng để hút. Dân chơi nướng heroin số 3 trên giấy foil và hít khói. “Chơi” kiểu nầy gọi là “Truy Long” (Chasing the Dragon). Loại nầy rẻ tiền hơn heroin số 4, rất được giới trẻ bên Trung Cộng ưa chuộng. Tôi trả lời hiện tại, thị trường bên Mỹ cần heroin số 4. Nếu có, tôi sẽ mua hai kí lô làm mẫu. Nàng nói hai kí lô không là vấn đề. Ngày mai, nàng sẽ gởi đến văn phòng xuất nhập cảng của nàng ở Bangkok và thơ ký sẽ trao lại cho tôi. Nàng căn dặn tôi nhớ để lại 20,000 USD trong một bao thơ dán kín và đưa cho thơ ký.


Sau chuyến mua bán đầu tiên êm xuôi, nàng tin tưởng tôi hơn và nói có thể xin visa đi Mỹ để làm broker cho Vua Ma Túy Trương Cơ Phụ. Tôi hoan nghênh ý kiến của nàng và căn dặn khi có visa thì cho tôi hay càng sớm càng tốt để chuẩn bị tiền bạc.


Vài tuần sau, nàng cho tôi biết đã nhận được visa và hẹn cùng đi Mỹ để bán 200 kí lô heroin cho Khun Sa.


Tôi yêu cầu DEA San Francisco chuẩn bị một nữ đồng nghiệp đóng vai fiancé của tôi, đề phòng trường hợp nàng Lý Mạc Sầu chối tội cho rằng tôi “quyến rũ” nàng sang Mỹ để vui chơi chớ không có làm trung gian buôn bán ma túy gì cả. Chúng tôi sẽ “nhường” căn phòng ngủ của fiancé cho nàng. Trong căn phòng nầy chúng tôi xin lệnh Tòa cho đặt camera bí mật để theo dõi và thu âm những cú điện thoại của nàng.


Đến San Francisco, nàng yêu cầu tôi tìm một ngôi chùa người Hoa có thờ ông Quan Công để cùng vào thề thốt là tôi sẽ không “gạt” nàng. Tìm mãi không ra chùa có tượng Quan Công, tôi đành đưa nàng đến một ngôi đền thờ Thần Đạo của người Nhật. Nàng xin một “lá bùa” cho “chắc ăn”, mang về để dưới ngọn đèn để bàn, vô tình che mất ống kính nên surveillance team không nhìn thấy gì cả.


Sáng hôm sau, nàng mang ra một gói nữ trang gồm vàng, bạch kim và hột xoàn nhờ fiancé tôi đem bán dùm. Tôi hỏi nàng có hoá đơn hay không, nàng nói quên mang theo. Tôi nói không có hoá đơn, người mua sẽ trả rẻ vì nghi là đồ ăn cắp. Nàng đành bỏ ý định bán nữ trang.


Nàng nghe nói luật lệ bên Mỹ không cho ai chuyển tiền trên $10,000. Tôi nói nếu đó là tiền của mình và khai báo theo luật thì muốn gởi bao nhiêu cũng được. Nàng nhờ tôi đưa ra ngân hàng và rút hơn $10,000 từ ATM mà không gặp trở ngại. Yên chí, nàng deposit lại số tiền vừa rút ra.


Sau khi thử rút ra và gởi trả trên 10,000 USD, nàng rất vui vẻ, gọi điện thoại về Thái Lan hỏi 2 “Trưởng Lão” đã đến Mỹ chưa. Bên đó trả lời còn trục trặc kỹ thuật. Chúng tôi “dài người” chờ đợi gần một tháng nhưng 2 đại diện thương mại của vua Ma Túy Trương Cơ Phụ vẫn chưa thấy tăm hơi. Nàng bực mình nói sẽ về Thái Lan để gởi vài chục kí lô heroin dấu trong thùng hàng mỹ nghệ xem sao. DEA San Francisco đành chấp nhận đề nghị nầy của nàng. “Có còn hơn không”. Hôm tiễn nàng về xứ, nàng gởi gói nữ trang cho “fiancé” của tôi để làm tin là nàng sẽ trở lại.


Đúng theo lời hứa, nàng gởi chuyến đầu 20 kí lô heroin số 4 đến địa chỉ undercover của DEA. Chúng tôi không thể trả hai triệu dollars theo giá bên Mỹ nên lại phải dùng kế “Điệu Hổ Cái Ly Hang”, mời nàng qua Hong Kong nhận tiền. Kết cục, nàng Lý Mạc Sầu cũng như Tướng Thái Lan, bị dẫn độ về Mỹ và lãnh án 20 năm tù. May cho 007, Luật sư của nàng không cáo buộc chàng về tội “Dụ dỗ gái còn xuân”.


Lý Ký Hoàng k3


VĂN 1.png

VĂN THƠ NHẠC

bottom of page